
Viễn Đông Supermarket Chain
& Mr. and Mrs. Trần Trương Sén-Lê Thu Oanh
Hệ thống chợ Viễn Đông khởi đầu chỉ là ngôi chợ nhỏ ở Linda Vista vào năm 1981 do ông bà Trần Trương Sén-Lê Thu Oanh làm chủ sau chuyến vượt biển từ Bạc Liêu. Năm 1982, ông Sén để lại chợ ở Linda Vista cho người em, đưa gia đình xuống khu Little Saigon San Diego, mở chợ Viễn Đông 2,3,4 và World Foods Supermarket. Ông Sén mất năm 2016, sau khi sang lại ba chợ. Những người con của ông hiện nay thay phiên nhau cai quản hai chợ còn lại là Viễn Đông 4, và World Foods Supermarket, với niềm “say mê làm chợ” không kém gì cha mẹ mình. Ông Sén là người thành lập hội Indochina Association, chuyên giúp đỡ thuyền nhân được đặt chân đến Mỹ vượt qua khó khăn trong thời gian đầu.
Mr. Trần Trương Sén and his wife, Lê Thu Oanh, founded the first Viễn Đông Market in Linda Vista in 1981 after fleeing Vietnam by boat. In 1982, they expanded to San Diego’s Little Saigon, opening Viễn Đông 2, 3, 4, and World Foods Supermarket—essential hubs for Vietnamese life. Mr. Sén also founded the Indochina Association, which helped countless refugees transition to life in the U.S. Though he passed away in 2016, his legacy lives on through his children, who continue operating Viễn Đông 4 and World Foods with the same passion, preserving culture and supporting the Vietnamese American community.
Hệ thống chợ Viễn Đông ‘cha truyền con nối’
By ĐOAN TRANG

“Ba mẹ và bốn anh chị em tôi qua Mỹ định cư từ năm 1979. Từ đó đến nay, gia đình tôi và các cô chú trong nhà đều sống bằng nghề làm chợ,” chị Vitoria Trần, một trong những người chủ của hệ thống chợ Viễn Đông ở San Diego kể.
Gọi là “hệ thống chợ Viễn Đông” vì có tới năm chợ mang tên Viễn Đông ở Linda Vista và vùng East San Diego. Khởi đầu là một ngôi chợ nhỏ ở Linda Vista, nơi mà gia đình ông bà Trần Trương Sén – Lê Thu Oanh, ba mẹ của chị Victoria, đặt chân đến đầu tiên, sau chuyến vượt biên từ Bạc Liêu và một thời gian ở đảo.
“Lúc gia đình mới qua, mình còn bé, nhưng sau này lớn lên, nghe ba mẹ nói lại, là thời gian đó, biết ba mình chuyên bán gạo, bạn của ba ở tiểu bang khác khuyên ba mở chợ bán hàng,” chị Victoria kể. “Đầu những năm 1980, ở San Diego có ít người Việt, mà ba mình cũng không có đủ tài chính để mua chợ lớn, nên chỉ mở một chợ nhỏ xíu, đặt tên là Viễn Đông 1. Ba mượn tiền mua xe, tự đóng kệ hàng, mỗi tuần chạy xe lên Los Angeles mua hàng về bán.”
Đó là năm 1981, khi gia đình ông Sén mới “chân ướt chân ráo” qua Mỹ được hai năm, nhưng không vì lời khuyên của bạn, bản thân ông, theo lời người con kể, rất muốn mở chợ để được nói tiếng Việt, được gặp đồng hương, và đặc biệt nhất là để được giúp đỡ lẫn nhau nơi “đất khách quê người.”
Làm chung với vợ chồng ông Sén có mấy người em. Năm 1982, ông Sén để lại chợ ở Linda Vista cho em, rồi đưa gia đình xuống khu Little Saigon San Diego, mở chợ Viễn Đông 2.
Theo lời chị Vitoria, khu Little Saigon dần dần có thêm nhiều người Việt sang định cư, nên việc cung cấp thức ăn, nguyên liệu nấu nướng cho đồng hương cũng là niềm yêu thích của ông bà Sén. Sau đó, ông mở tiếp chợ Viễn Đông 3 ở El Cajon Blvd. Năm 1984, hệ thống chợ Viễn Đông có thêm chợ Viễn Đông 4 trên đường University Avenue. Cho đến năm 2005, hệ thống được khuếch trương thành năm địa điểm, vì có thêm World Foods Super Market trên đường El Cajon Blvd. Sau đó do không đủ sức cai quản, ông Sén phải sang lại hai chợ.
Chị Victoria kể, từ khi mới sang Mỹ, cha mẹ chị đã có tâm nguyện giúp đỡ đồng hương, những người mới đặt chân đến một nơi hoàn toàn xa cách, bỡ ngỡ, “lạ nước lạ cái” như gia đình ông thuở nào.
“Từng trải qua một thời gian vất và lúc ban đầu, nên cứ có người mới qua, ba mình lại đưa về nhà. Nhà mình có hai phòng, mà nhiều khi chứa cả chục người, xếp lớp như hộp cá mòi vậy á,” chị Victoria kể. “Ba mình giúp các cô chú mới qua làm giấy tờ, tìm mua xe cũ, giải thích, hướng dẫn để mọi người nhanh chóng làm quen với cuộc sống mới.”
Giúp mọi người, ông Sén lại được người khác giúp, nhất là trong việc buôn bán. Khi lấy hàng ở Los Angeles, ông gặp một chủ hãng tốt, đưa hàng “gối đầu” về bán, sau một tuần mới phải trả tiền. “Tiếng lành đồn xa,” biết thương gia Sén Trần là người có uy tín, nhiều nơi giúp, nên ông gặp thuận lợi trong làm ăn.
Ông Sén lo cho con cái ăn học đến nơi đến chốn. Tuy vậy, cứ sau giờ học, những người con của ông lại ra chợ phụ kéo xe, đong gạo.
“Có nhiều buổi trưa tụi mình ngủ trên bao gạo luôn,” chị Victoria nhớ lại. “Cũng may từ nhỏ được ba cho ra chợ làm quen với môi trường này, nên trong nhà mình lúc đầu có ba chị em theo nghề gia đình, hai người đi làm hãng, nhưng sau hơn 20 năm làm hãng, họ trở về làm chợ. Thế là hiện nay cả năm anh em nhà mình đều làm chợ.”
Ngoài thời gian buôn bán kiếm tiền nuôi con, ông Sén còn dành nhiều thời gian cho cộng đồng. Trong lúc đi vượt biên, ông có duyên gặp được một thầy tu, khi sang tới Mỹ, ông giúp vị tu sĩ ấy mở ngôi chùa ở Linda Vista. Ở vùng Tây San Diego, ông Sén thỉnh được một tượng Phật Bà từ Đài Loan sang, mở một nơi thờ cúng, gọi là “Chùa Bà” trên đường University Avenue để mọi người đến cầu nguyện.
Ông Sén còn thành lập hội Indochina Association (Hội Việt-Miên-Lào) chuyên giúp đỡ người Việt vượt biên được nhận vào Mỹ, và những người mới được bảo lãnh sang định cư. Ông xem mọi người Á châu nói chung, đều là thân thuộc. Ngay cả khách hàng, gia đình ông cũng xem như trong gia đình, nên được mọi người thương mến. Có những người khách chỉ mua hàng bằng phiếu “foodstamp” nhưng tháng nào phiếu không về kịp, đi chợ Viễn đông đều được cho mua thiếu, rồi khi nào có phiếu về đến trả sau.
Ông Sén Trần qua đời năm 2016, thọ 75 tuổi, khi những người con của ông đã trưởng thành, và học được nhiều kinh nghiệm từ cha mẹ, nên thay phiên nhau quản lý hai chợ còn lại của gia đình là Viễn Đông 4 và World Foods Super Market, với niềm “say mê làm chợ” không kém gì cha mẹ mình.
Buôn bán có uy tín, chủ chợ lại là “người của cộng đồng” nên chợ Viễn Đông có nhiều khách hàng thân tín từ hàng chục năm. Chị Victoria nói chị cũng như anh em trong nhà rất thích ra chợ, để được gặp khách hàng.
Chị kể: “Có nhiều gia đình, từ ông bà, cha mẹ đến con cái đều đi chợ Viễn Đông. Có cô kia dẫn con đi chợ, rồi tới dẫn cháu, xong dẫn chắt đi chợ. Gặp mình, cô nói: ‘Cô đi chợ nhà con từ khi con còn bé xíu, cho tới giờ này con lớn và kế nghiệp cha mẹ, cô vẫn đi chợ của gia đình con.’ Ôi chao, nghe mà cảm động hết sức!”
Chị Victoria nói làm chợ thích nhất là mùa lễ tết, tuy cực, nhưng vui vì được “ngửi mùi Tết.”
“Cứ Tết đến, anh em tụi mình lại trang trí chợ thật đẹp, bày toàn những mặt hàng tết Việt, nào là bánh chưng, bánh tét, mứt, trái cây,... trong chợ cũng như bên ngoài, rồi mở nhạc Xuân cho khách hàng nghe cho có không khí tết,” chị Victoria kể. “Tụi mình hay được ba mẹ cho về Việt Nam thăm quê, nhưng vì gia đình buôn bán nên chưa bao giờ được đi vào dịp Tết. Tuy vậy, anh em tụi mình vẫn nhớ hoài không khí và ‘mùi’ Tết ở quê nhà. Nhớ lắm!”
Những lúc thời thế, kinh tế khó khó khăn, lại là khi gia đình chị được Ơn Trên phù trợ.
Năm 2004, khi gia đình chị mới mua được World Foods Super Market, chỉ cách chợ Viễn Đông 1 dặm, qua năm 2005, chợ Viễn Đông 4 phải đóng cửa do bị ảnh hưởng bởi trận hỏa hoạn của trung tâm mua bán kế bên, khách hàng “đổ” sang World Foods Super Market mua hàng, nên thiệt hại dù sao cũng không nhiều.
Đại dịch COVID-19 cũng là lúc chợ bán được nhiều, do nhu cầu phải mua đồ tự nấu thay vì đi ăn nhà hàng mà thời gian đó hầu như tiệm ăn nào cũng bị đóng cửa.
Chủ của hệ thống chợ Viễn Đông bây giờ là tất cả năm người con của ông bà Sến.
“Làm chợ những năm gần đây không cực như thời cha mẹ mình,” chị Victoria tâm sự. “Chợ mở bảy ngày trong tuần, nhưng anh chị em mình thay phiên nhau coi quản, nên ai cũng có hai ngày để nghỉ ngơi. Mẹ mình năm nay 72 tuổi, cũng mới nghỉ hưu thôi, nhưng bà thích ra chợ lắm, vì ở nhà thì nhớ.”
Bà Sén (cách mà mọi người gọi bà Lê Thu Oanh) hay ra chợ, để được gặp khách hàng, được giao lưu, tiếp xúc, nói tiếng Việt, và được cảm nhận tình cảm của mọi người, bà vui lắm.
Những người con của ông bà, dù chỉ có hai người lập gia đình với người Việt, nhưng đều thương yêu nhau và trân trọng, giữ gìn “gốc gác” của mình. Các cháu nhỏ tuy không giỏi tiếng Việt, nhưng cháu nào cũng biết ăn món ăn Việt.
“Ông xã mình người Phi Luật Tân, nhưng rất thích bánh tét, bánh chưng, mê ăn mắm,” chị Victoria kể. “Mấy đứa con mình chỉ thích ăn mấy món mình nấu thôi. Giống như mình ngày xưa, mình chỉ thích ăn ở nhà, mấy món má nấu. Anh mình nấu ăn cũng ngon lắm. Hôm nào anh ra chợ, có ai hỏi cách nấu, anh đứng hướng dẫn luôn cho khách là nên mua vật liệu gì, và cách nấu ra sao.”
Thật hiếm có nhà nào giữ được nghề làm chợ “cha truyền con nối” như gia đình ông Trần Trương Sén. Hệ thống chợ Viễn Đông mãi mãi là điểm nhấn tuyệt vời nhất trên bức tranh của cộng đồng người Việt ở San Diego, trong suốt nửa thế kỷ qua, và có thể còn nhiều năm nữa.

Viễn Đông Supermarkets: A Legacy of Family, Culture, and Community
By Đoan Trang
For more than four decades, Viễn Đông Markets have quietly shaped San Diego’s Vietnamese-American story—not only as trusted grocery stores, but as places of memory, connection, and service. Founded by refugee parents and now run by their five children, the Viễn Đông legacy is one of resilience, generosity, and deep-rooted cultural pride.
When the Trần family arrived in the United States in 1979 after fleeing Vietnam by boat, they had little more than determination and each other. By 1981, just two years into their new life, Mr. Trần Trương Sén, a former rice merchant, opened the first Viễn Đông Market in Linda Vista.
“He didn’t just want to sell groceries,” says his daughter, Victoria Trần. “He wanted to speak Vietnamese, see familiar faces, and help people like us—new refugees starting over.”
With no prior experience in United States retail, Mr. Sén borrowed money to buy a car, built his own shelves, and drove weekly to Los Angeles for stock. The first store was small—just 2,000 square feet—but it was built on purpose and heart.
In 1982, the Linda Vista location was passed to a sibling, and Mr. Sén moved the family to East San Diego to open Viễn Đông 2, where more Vietnamese families were settling. Over time, the family added Viễn Đông 3 and 4, and later opened World Foods Supermarket, expanding their reach across the growing Vietnamese and Southeast Asian communities.
From the beginning, Mr. Sén’s vision was never solely about profit—it was about people. Having once been a newcomer himself, he understood the struggles of starting over. “Anytime a new family arrived in San Diego, my dad would invite them to live with us,” Victoria recalls. “We had just two bedrooms, but sometimes ten people would sleep sardine-style across the floor.”
“It was like a sardine can,” Victoria laughs.
His kindness extended into the business. At a time when few had cash, Mr. Sén allowed customers to buy groceries on credit—trusting them to pay when they could. Word of his integrity spread quickly. Suppliers extended the same trust, offering stock on deferred payment.
“He believed in people,” Victoria says. “And they believed in him.”
He helped others with immigration paperwork, guided them through car purchases, explained how to navigate life in America. His kindness came back tenfold. One generous distributor allowed him to take goods on credit—payment due a week later—a gesture of trust that helped the business thrive.
Even as he raised five children and worked tirelessly, Mr. Sén remained deeply involved in the community. He helped found Chùa Bà, a Buddhist shrine on University Avenue, and supported the establishment of a temple in Linda Vista. He also co-founded the Indochina Association, dedicated to assisting newly arrived Vietnamese, Cambodian, and Laotian immigrants.
At the market, customers weren’t just customers—they were extended family. Those relying on food stamps could still “buy now, pay later” if their benefits hadn’t arrived yet. Kindness came first, always.
Mr. Sén passed away in 2016 at age 75. By then, his children were not only grown but also seasoned by decades of firsthand experience, having worked alongside their parents since childhood.
“We’d help bag rice or load deliveries after school,” Victoria remembers. “Sometimes we even napped on rice sacks between customers.” Though a few siblings initially pursued other careers, all five eventually returned to the family business.
Today, the family continues to operate Viễn Đông 4 and World Foods Supermarket—still rooted in the same values their parents instilled.
“We rotate management, so everyone gets time off,” Victoria says. “My mother is 72 now and recently retired, but she still loves coming to the store. It’s where she feels most alive—where she can speak Vietnamese, connect with customers, and feel the love of the community.”
Some of Victoria’s most cherished memories are from the Tết (Lunar New Year) season.
“It’s the busiest time of year, but also the most joyful,” she says. “We decorate every corner of the store with traditional treats—bánh chưng, bánh tét, candied fruits—and play Vietnamese New Year music to bring that festive spirit to life.”
Although the siblings never had the chance to spend Tết in Vietnam—due to the demands of running the business—they carry the memory and feeling of it with them. “We never forget what Tết smells like,” she says with a smile. “That’s what we try to recreate every year—for our customers, and for ourselves.”
The Viễn Đông Market legacy is now fully in the hands of the second generation, and they’re just as committed to community as their parents were.
While only two of the siblings married within the Vietnamese community, the extended family still honors their heritage with pride.
“Even if our kids aren’t fluent in Vietnamese,” Victoria says, “they know our food, they know our roots.”
Her Filipino husband, she adds with a laugh, loves bánh tét, fermented fish sauce, and all the traditional dishes. “And my kids? They only want to eat the food I cook—just like I only wanted my mom’s cooking growing up.”
When her brother visits the store and a customer asks how to cook something, he’s happy to give a full cooking demo—right there in the aisle.
Very few families have managed to preserve a multigenerational grocery legacy in the way that the Trần Trương Sén family has. For over 40 years, Viễn Đông Markets have been more than food vendors—they have been cultural stewards, community builders, and quiet heroes of the refugee story.
“Some customers have been with us since I was a child,” Victoria shares. “One woman said, ‘I came here with my daughter, then with my granddaughter, and now I’m here with my great-grandchild.’ Hearing that brings me to tears.”
As San Diego changes, Viễn Đông remains—a living tribute to resilience, generosity, and the enduring power of family.
“The grocery business may not be glamorous,” Victoria says, “but for us, it’s a way of honoring our parents, serving our people, and keeping our culture alive. We love it.”









